Làng tôi, nghe đu đưa mấy nhịp cầu tre
Làng bên, băng qua kinh nối tình miền quê
Buồn vui, dân trong làng ra nghỉ trưa hè
Lặng mà nghe ai hát đêm về
Hỏi rằng: ai không yêu mấy nhịp cầu tre
Lặng nghe! ai ca trong nắng chiều vàng hoe
Cầu tre, bao trưa hè vui một câu vè
Để lòng ai quên hết não nề.
ĐK:
Ai đem bắt nhịp cầu tre, cho chàng là chàng làng bên ấy - thương em là thôn ở bên này ờ ơ ớ ớ ờ ơ....cầu tre! tích tịch tình tang...cầu tre! tang tình tình tình là nhớ ở đây. Thương nhau mà thương nhau cởi áo cho nhau. về nhà mẹ hỏi qua cầu qua cầu. thưa rằng thưa rằng thưa qua cầu gió bay.
Nhờ ai! em tôi qua lấy chồng làng bên.
Nhờ ai! ai đem ngô lúa về ngoài hiên
Cầu ơi! ai đem tình gieo tràn khắp miền
Lòng cầu như đôi cánh chim hiền.
Chiều nay, trăng trong xanh nhớ nhịp cầu duyên,
Cầu ơi! ai đâu quên những chiều thần tiên
Lòng mong! mai cho dù sông cạn đá mòn
Nhịp cầu kia muôn kiếp vẫn còn....
Làng quê tôi ngày xưa có chiếc cầu tre
Thuở còn thơ mẹ tôi hay dắt qua cầu
Ngày hội mùa chị tôi gánh lúa qua sông
Đêm trăng thanh bên cầu nghe ai hát ru
Nhịp cầu tre thường sao bao kỉ niệm quê
Trường làng xưa đuổi nhau qua mấy nhịp cầu
Chiều thả diều đồng quê nghe gió vi vu
Mái tranh, gốc rạ, nhịp cầu nghe nặng tình quê
Cầu tre cầu tre lắc lẽo khó đi
Mà em tôi lấy chồng xa bên kia làng
Nhờ nhịp cầu duyên tình nên nghĩa phu thê
Đã thương nhau qua cầu đừng cho áo bay
Câu ca nghe đậm đà
Mênh mang theo nhịp cầu
Tháng ngày tình quê càng da diết
Bao năm dù cách xa
Trong tim vẫn nhớ thương
Thương bóng tre đường làng
Thương người chờ mong
Rồi mai đây làng quê không còn cầu tre
Thời gian trôi trăm năm vẫn nhớ nhịp cầu
Lời tự tình cầu tre lắc lẽo khó đi
Vẫn mang trong lòng bóng hình nhịp cầu quê huơng |
|
|