Đêm bao quanh không gian vắng tanh
Lặng nghe gió vi vu xuyên qua đám lá cây xác xơ
Sương làm run run ướt đẫm đôi bờ vai
Vì sao anh đã không ghé qua để em đợi chờ
Ừ thì thôi xem như sương là ai kia
Trăng sao trăng đêm nay khuyết sâu
Hay là trăng cũng như em một nữa đã đi rất xa
Gió cầu xin gió đừng thổi qua đây
Đừng làm cho em lạnh thêm vì giờ không còn anh bên em
Tìm lại anh trong bóng tối gom nhặt những giấc mơ
Đã xa rồi còn đâu kí ức xưa êm đềm
Mình em chìm trong bóng đêm
Nhìn lại bao nhiêu luyến tiếc cho tình yêu của em đã trao anh ngày xưa trao hết bao yêu thương
Mộng mơ giờ tan như khói mây mà thôi
Khi đôi mi hoen ướt đẫm nước mắt là khi nhận ra em đã sai lầm
Bao yêu thương như gió thoáng phút chốc bỏ rơi mình em lặng im chìm trong dĩ vãng... |
|
|