Anh đã quên mùa Thu
Anh đã quên mùa Thu
Anh đã quên mùa Thu
Anh đã quên mùa Thu.
Bây giờ là mùa Thu Chiều vắng khói sương mù
Hàng cây khô sầu úa hiu hắt đứng trong mưa
Mưa như lệ tình xưa lệ thấm mấy cho vừa
Lệ thương hoa phượng rũ anh có nghe mùa Thu.
Thu mang cho tình yêu một thời đã qua
Thu mang cho người yêu một đời xót xa
Mùa Thu đã xóa hết cơn mong chờ
Mùa Thu sẽ cất dấu chân ơ thờ
một người bước đi lệ tình ướt mi.
Hôm mùa Thu gió hát bài ca cũ
Mùa Thu bay lá vàng
Anh ru em ngủ bài ca dao
ta vẫn hát lúc còn ấu thơ
Nắng vàng ấm suối tóc dệt mây thu
Ngập ngừng trôi giấc mơ.
Anh ru em ngủ dài cơn mê
thương yêu ấy những ngày còn ái ân
Anh yêu đôi mắt em, mùa thu vẫn vương
Mội em luôn đắm say nụ hôn ngất ngây
ôm mùa Thu gió hát bài ca cũ.
Mùa Thu bay lá vàng
Anh ru em ngủ bài ca dao
ta vẫn hát lúc còn ấu thơ
Dài cơn mê thương yêu ấy những ngày ai an.
Bắt đầu trời vào đông nhìn hàng cây trơ lá
những tháng dài chờ trông
từ ngày anh vắng xa anh đi làm nhung nhớ
niềm nhung nhớ chơi vơi bây giờ là tháng hai
sao vẫn còn mưa rơi thế rồi trời vào xuân
tưởng rằng anh sẽ đến những tháng dài màn đêm
nào ngờ anh đã quên anh đi về nơi ấy.
về nơi ấy xa xôi bây giờ là tháng tư
sao vẫn còn mưa rơi sao ta vẫn còn ôm ấp mãi
Cuộc tình đã ra đi sao mưa vẫn còn rơi
giăng mắc lối em về dù là đắng cay
Ta vẫn yêu người ấy ta vẫn đợi vẫn chờ.
Thế rồi trời vào thu nhìn hàng cây trút lá
những tháng dài chờ trông từ ngày anh vắng xa
trên con đường em bước một chiếc bóng đơn côi
bây giờ là tháng mười sao vẫn còn mưa rơi
Hôm nay trời vào Đông tình đã chết trong lòng
niềm cô đơn chợt đến Anh đã quên mùa Thu! |
|
|