Ơi người bạn Sài Gòn
Bao nhiêu năm chung một lối đường
Ngược giòng thời gian nghe lòng quặn thắt nhớ thương.
Ơi người bạn Sài Gòn
Thân đong đưa mai nắng chiều mưa
Buông xuôi trong kiếp sống mịt mờ
Hỏi bây giờ cay đắng quen chưa?
Ơi người bạn Sài Gòn
Ta xa nhau xa được mấy mùa
Mà tưởng chừng như cách biệt đã mấy thiên thu.
Ơi người bạn Sài Gòn
Chia cho ta câu hát sầu bi
Mai đây mai con nước trở về
Mình chung cùng ngọt bùi hương quê.
Đêm đêm mặn bờ môi, men rượu nồng say
Sao trong lòng nghe vẫn chưa đầy.
Xa xa vời vợi xa, sau chẳng phai nhòa
Bao kỉ niệm vui buồn ngày qua.
Ơi người bạn Sài Gòn
Tuy bôn ba phiêu bạt xứ người
Đường đời ngược xuôi
Đêm ngày thương nhớ khôn nguôi.
Ơi người bạn Sài Gòn
Ta ra đi cách mấy trùng dương
Nhưng con tim ta vẫn ở lại
Cùng đau buồn một trời quê hương. |
|
|