Nàng hoa sáng nay khoe thắm
Cùng hương trời say đắm
Dáng yêu kiều lắm, hương ngát mơ màng
Ngàn hoa kém thua sắc nàng
Và giống ngàn lá vàng
Đều nghiêng nghiêng lá hoa như buồn ý riêng
ĐK:
Người ta quên cánh hoa tươi
Hương lan khắp muôn nơi
Và hoa đến chiều. Sắc thắm tàn nhiều,
Nàng là đời hoa, tàn theo làn gió, sắc khi phai mờ
Bao người say mơ
Rồi đều dần xa …
Ngày sau tới đây không thấy
Còn đâu cành hoa ấy
Bóng hoa nàng vắng ôi ! quá điêu tàn
Trời xanh ghét chi má hồng
Mà dứt đành phím đàn
Ngày nay đây thấu chăng bao người đắng cay |
|
|