Ngày của riêng mình thuở nào còn nhớ
Mỗi sáng chủ nhật có em và anh
Màn sương thành phố chưa tan
Hẹn nhau bờ ghế quen thuộc
Nơi chúng mình đổi trao niềm nhớ
Ngày của riêng mình tiếc thương rồi nhé
Từ sáng chủ nhật thiếu ai gọi tên
Mình anh thành phố lang thang
Dừng chân bờ ghế hôm nào
Thương kỉ niệm ngày của riêng mình
Ngày của riêng nhau đã buông xuôi thật rồi
Bởi ai không trọn lời yêu đương bằng ngôn ngữ trên môi
Ngày của riêng nhau tím như hoa lục bình
Cuốn theo cơn thủy triều anh thật lòng em lỡ dối gian
Ngày của riêng mình trả cho dĩ vãng
Giờ sáng chủ nhật với em lẻ loi
Nhìn ai dìu bước chung đôi
Chợt khơi hình bóng một người
Anh nhớ hoài ngày của riêng mình... |
|
|