có một con đường anh đi mãi
từng năm tháng
từ ý tưởng đến tư duy
con đường của những chuỗi ngày xuôi tay
đuối gió
sau sự vắng lặng cuối
không tiếng cười
con đường nằm vỏn vẹn trong phạm vi vài cây số
sáng đi chiều về
có đâu trong tiềm thức anh đang dìu em từng bước
con đường cô lập ngày càng thu hẹp
còn lại từ chỗ nằm đến nhà bếp
từ nỗi nhớ đến tha thiết có bóng dáng em
nhưng anh sẽ đến
anh sẽ đến con đường anh chưa bao giờ bước chân đến
vì em là tình yêu đưa lối
vì em là niềm tin thắp sáng
vì ta có nhau từ tâm niệm
anh sẽ đến. |
|
|