Chuyện một loài hoa mang tên
Cát Đằng lẳng lơ màu tim tím
Chuyện một tình yêu nuôi nấng
chất chiu vỡ tan như khói chiều.
Vào chuyện ngày xưa chung mái trường trung học
Tình thư trao nhau sau những mùa hè xa cách
Hờn trách cho nhau sau những lần chờ lỗi hẹn
Môi ấm ân tình thề ước hẹn vẹn thủy chung.
Hoa Cát Đằng ơi!
Ôi hoa Cát Đằng ơi kiêu sa mà dối gian
Lời nói điêu ngoa cho tình đầu tan rã
Từ giã cơ hàn em bước vào
nhà quan cao sang quyền quý
Quên kỷ niệm thời con thơ bỏ anh bơ vơ
Nơi xóm nghèo buồn hiu hắt chiều nghiêng
bóng nắng bên giàn hoa Cát Đằng.
Đời là bể dâu nên câu ước thề
dễ tan vào sương khóị
Ngọt ngào đầu môi sao trắng như vôi
Tình mây bay cuối trời.
Lời hẹn thề xưa chưa xóa nhòa kỷ niệm
Tìm đâu hương xưa mưa gió tàn giàn hoa cũ
Tình ngủ chưa yên mang nổi niềm chìm lối mộng
Ngơ ngác đi tìm hoa Cát Đằng thời mộng mơ. |
|
|