Ngày xưa Nguyễn Triệu Lưu Thần gặp tiên
Mãi vui nhớ chi đến miền trần gian
Trước đem đọc bài thơ Lưu Nguyễn
Lúc xuân về ngát khói hương trầm
Mộng gặp tiên nàng tiên thương mến anh thầm gọi em.
[ĐK:]
Giờ đây hạ rơi cũng có một người nghệ sĩ lắm ước mơ
Gặp em thầm nhớ rồi viết thành câu ca, yêu mến dáng hoa
Đời anh theo gió vào phiêu du
Đôi gót mòn sông hồi, đơn chiếc vòng tay nhớ
Hoa ơi ! Sắc mặn mà hương tươi
Anh chỉ là nghệ sĩ mơ thầm mà thôi.
Bồng lai Nguyễn Triệu Lưu Thần gặp tiên
Trần gian mỗi năm mới được nhìn em
Gót hoa đỏ hồng tươi xanh tím
Mắt nhung mềm suối tóc u huyền
Một năm đến rồi em tan biến Bích Đào còn tên. |
|
|