Mỗi chiều cuối tuần buồn đâu lại đến
Tâm tư mang nặng tình bạn vừa quen.
Thời gian hằn xoá nét vui tươi
Bạn tôi trầm lắng ít khi cười, tóc bồng bềnh theo gió trôi.
Biết rằng mỗi người đều đi một hướng
Anh như con tàu vào lòng đại dương
Đường xa nẻo vắng gót chân in
Hành trang một gói khoác vai mềm, xuôi ngược biết đâu mà tìm.
Gặp nhau hôm nay, phút vui nào chóng tàn, có đêm nào không sáng
Mai đây cách biệt hãy quên đi bạn hiền
Về chờ mùa trăng đến, nhớ nhau gọi tên.
Tiếng ai bước đều nhẹ khua hè phố
Đêm nay kinh kỳ trở lạnh vào thu
Đợi trăng nào thấy bóng trăng lên
Chờ nhau chỉ thấy lá thềm
Hay là người xưa đã quên? |