Thơ em như lụa trắng
Như vạt nắng đong đưa
Trong mịt mùng trống vắng
Tôi sưởi lòng qua thơ
Tháng Tư tôi bỏ súng
Kéo lê gót giang hồ
Tháng Tám em vượt sóng
Nghìn gian truân đến giờ
Ðời dối gian sàng lọc
Người tính toán so đo
Nghìn đêm tù em khóc
Lệ như sông tràn bờ
Em, bài thơ diễm tuyệt
Ngôn từ là gió mưa
Thơ buồn như nỗi chết
Như cuộc đời bơ vơ
Em đã ngoài trại cấm
Em đã bến tự do
Mùa đông dài chợt ấm
Nỗi hân hoan chẳng ngờ
Trên đường dây viễn thoại
Giọng em thoảng như mơ
Tôi thấy mình trẻ lại
Trái tim vui sững sờ
Mừng em qua kiếp nạn
Sau năm đợi tháng chờ
Con vành khuyên lãng mạn
Tha cuộc đời đem cho
Cám ơn trời độ lượng
Cám ơn em dại khờ
Tôi mịt mù tâm hướng
Ðã tìm gặp tôi xưa. |
|
|