Nước mắt nào chảy miết thành sông
Suối nhục hờn mở xuống từ non
Mạch oan khiên dấy lên từ đất
Xương trắng rừng máu ngập quê hương
Nước mắt nào chẩy miết thành sông
Xác vật vờ trôi khắp biển Đông
Xác anh em, xác vợ, xác chồng
Xác bầy nhầy dấu răng người thú
Xác loã lồ thiếu phụ bềnh bồng
Nước mắt nào chẩy miết thành sông
Trại tù lan như nấm trên rừng
Triệu hùng anh bỗng thành trâu ngựa
Mùa nhục nhằn cay đắng trổ bông
Nước mắt nào chẩy miết thành sông
Triệu xác người tan tác mênh mông
Xác ngu ngơ giạt ngàn bến lạ
Bến tạm dung xác trôi lạc dòng
Trong giảng đường, nhà máy bon chen
Xác khật khừng từng bước đi lên
Nhớ bao la quê nghèo xóm cũ
Bác sĩ khùng và kỹ sư điên
Vẫn đầm đìa nỗi nhớ không tên
Nhớ trưa nồng bụi nắng
Nhớ mái dột mưa đêm
Nhớ nghẹn ngào khoai sắn
Trăng hỏa châu thay đèn
Nước mắt nào chảy miết vào tim
Lửa căm hờn từ máu cháy lên
Hãy ta ơi phá tan liềm búa
Hãy ta ơi hất tung bạo quyền
Ta sẽ về dựng lại quê ta
Bắc Nam Trung hiền hoà
Ta sẽ về dựng lại non sông
Sẽ trăm con nước trôi một dòng.
Nước mắt nào chảy miết vào tim
Lửa căm hờn từ máu cháy lên
Hãy ta ơi phá tan liềm búa
Hãy ta ơi hất tung bạo quyền |
|
|