Mẹ ơi, con mẹ chưa già
Giữ quê quê mất, dựng nhà nhà tan
Tha hương sầu tủi chứa chan
Thương quê nhớ mẹ vô vàn mẹ ơi!
Trăm con, trăm hạt cát rời
Nhiễu điều gương ấy còn tươi oán hờn.
Biển sâu, lòng mẹ sâu hơn
Cơn vui sóng vỗ, nỗi buồn triều lên
Cuống nhau liền với cuống tim
Cách chi con mẹ báo đền công ơn
Một cây làm chẳng nên non
Mẹ ơi, con mẹ chưa mòn niềm tin
Mẹ ru chân cứng đá mềm
Triệu người lưu xứ chưa quên sơn hà
Mẹ ơi, con mẹ chưa già
Trái tim rực lửa thiết tha yêu người. |