Chiều xuống Cửu Long giang ai xuôi thuyền rời xa bến sông. Mây thấp buồn tím cả chân trời, cơn gió lùa lạnh đôi bờ vai, bên kia trời từng hạt mưa bay.
Ngày ấy thuở ban đầu. ai xuôi mình lại thương mến nhau. có những chiều đón đưa nhau về em đứng chờ anh trên bờ đê mối tình nghèo của người chân quê.
Nhưng chuyện tình yêu ai biết ngày sau khi người ra đi mãi không về. Bến sông buồn ngày xưa có đôi nhưng bây giờ chỉ còn em thôi
Chiều tím Cửu Long giang sông quê vắng lặng cánh chim theo đàn về ngàn mà anh vẫn xa. Nhìn hoàng hôn trôi nhớ nhau người ơi, sóng vỗ xa bờ đàn ngân tiếng tơ nức nở mong chờ chiều sao quá hững hờ. Chiều nay nữa thôi mai em xa rồi bước đi theo chồng bỏ lại chiều nơi bến sông còn chiều nay thôi, xót xa nào nguôi bến lỡ bến bồi tình ta vỡ đôi, cách hai phương trời mà nước mắt còn rơi |
|
|