Chiều ở nơi đây chiều không thấy khói.
Xuân sang không mai thắm pháo hồng.
Sao con vẫn thấy lòng ray rứt, nhớ quê nhà bếp lửa chiều xuân.
Nhà ở nơi đây không có ngõ sau.
Biết chừng quê mẹ ở nơi đâu?
Từng chiều xuân đến mây trăm hướng, mỗi hướng lòng con một nỗi sầu.
Xuân sang mẹ vẫn còn chờ mãi, mắt lệ hoen mờ nỗi nhớ mong.
Ngọn đèn chai nhỏ dầu sắp cạn, con không về kịp để chấm dầu.
Con đâu dám hẹn như người hẹn, nên mỗi xuân về mỗi xót xa.
Rồi mai cau đổ dây trầu tàn, mẹ rồi như bóng nắng xuân qua.
Mẹ ơi xuân đến thêm lần nữa, con vẫn chưa về mẹ nhớ mong.
Con mơ một ngày về bên mẹ để vui bên bếp lửa giao thừa. |
|
|