Bước chân đi trên bãi hoàng hôn
Vết chân hoang hằn vết đau thương
Sóng xa đưa như những lời than
Bóng ai đi lệ ướt hoen mi?
Vì sao đã biết đau buồn những ngày xanh?
Đời sao mong manh đã khóc với chua cay
Ta trong cơn say, trong đam mê, ý tìm quên
Ta vui chân đi, không chia ly, không tình yêu
Đi tìm bến mơ, không đến bao giờ.
Ta nghe đau thương, không yêu đương, không niềm tin
Ta qua cơn mơ, nghe bơ vơ, giữa người xưa
Không gần bến mơ, không chút đợi chờ.
Nhớ nhung ai tan nát lòng ta?
Nỗi chua cay trong ngày tháng qua
Bước chân đi trên cát vàng tan
Sóng xa đưa nhòa vết chân hoang... |
|
|