Em ơi, mùa xuân hỡi em, sao anh không thấy mai vàng mừng nhau trên ngọn đồi tình
Anh ơi, mùa xuân đó anh, để em đưa tiễn giá lạnh mùa đông ra khỏi lòng mình
Một phút chung tình, một đời thương nhau
Mùa xuân réo gọi, thương yêu lớn mau
Mỏi cánh chim trời anh mong cho đời tròn câu chăn gối
Nay có em rồi ta chung xây mộng thành câu lứa đôi
Mong anh, tựa nắng chờ mưa
Nhỡ khi, sớm đón chiều đưa
Thương em, lệ nhỏ vai gầy
Con đường heo hút, một thân gió lay
Thương anh, nay chẳng còn ai
Còn chăng, tuổi xuân u hoài
Cuộc đời, qua bao đắng cay
Buồn vui xin chấp nhận, cùng chia với người
Em ơi, mùa xuân Cali, trời nhiều nắng ấm hoa mộng đầy sân sao tình chẳng gần
Anh ơi, mùa xuân Paris, người xe chen chúc sao một mình em thui thủi đường dài
Em biết sau này, còn nhiều chông gai
Tình yêu đã trọn, trăm năm khó phai
Mai mốt anh về sông Seine đau buồn chờ tin xa tới
Anh có vui gì khi Cali nhìn vầng trăng xé đôi
|
|
|