Xứ Huế bây chừ, trùng dương ngăn đôi
Một người bước đi sầu thương khôn nguôi
Một người thương nhớ trong muôn nỗi ngậm ngùi
Lạnh lùng đôi lứa trọn một đời
Có buồn không thành Huế ơi?
Xứ Huế bây chừ, mùa mưa chưa anh?
Phượng hồng sân trường nở hoa chưa anh?
Bạn bè thân thiết năm nào của bọn mình
Còn ai trên bước đường học hành
hay ngàn phương cách biệt tình?
Nhớ Huế thật nhiều!
Thành phố ngày xưa vui rộn ràng
Áo trắng nữ sinh bay dịu dàng
Chiều đò Hương Giang khách qua đò ngang
Nhớ Huế ngàn đời!
Đường vắng về khuya dưới đèn vàng
Đôi bóng dìu nhau đi thật gần
Đời tưởng như không có ngày ly tan.
Xứ Huế bây chừ, mùa đông chưa anh?
Từng con phố yêu, còn vui không anh?
Lề đường những cánh lá me đã lìa cành
Đổ vàng trên tóc bồng người tình
Như ngày xưa ấy đôi mình... |
|
|