Ba mươi năm dài lẳng lặng trôi qua
Ba mươi năm ta nhỏ lệ xa xót ngập lòng
Ba mươi năm chịu mang phận lưu vong
Ba mươi năm ta mòn mỏi ngóng trông nước nhà
Ba mươi năm nhung nhớ mẹ nghìn xa
Ba mươi năm ta khao khát thiết tha ngày về
Ba mươi năm sao chưa hết não nề
Ba mươi năm ta vẫn thấy tái tê tình người
Ba mươi năm mây đen che mặt trời
Ba mươi năm đời tắt liệm nụ cười hồn nhiên
Ba mươi năm xa lánh mẹ hiền tả tơi
Ba mươi năm chưa lấp hận đầy vơi
Ba mươi năm nung nấu một đời hùng anh
Ta đấu tranh cho tươi sáng nước mình ngàn năm |
|
|