Đời, Một mình đêm thâu se sắt tâm tư
Lời tình gọi đêm qua nay đã xa xôi
Giường êm như xa vắng nhớ tiếng cười đùa của người
Bờ môi mong thương nhớ với khát khao tình rã rời
Đêm này mình em ôm chăn gối say cuồng si
Đêm, Vắng anh buồn vời vợi
Ai! Có thấu tình này
Nụ hôn anh trao em ngày xưa đó
Dắt em đi phiêu lưu vào tình ái
Đến nay; Dấu yêu đã bay khuất đi vào đêm
Giờ người tình mê say nơi chốn phương nao
Đèn rực mầu trong đêm sân khấu sương mù
Hằng đêm anh đắm đuối với tiếng gọi mời nhục tình
Vội quên nơi đây vẫn có trái tim còn mong chờ
Căn phòng mình em đêm nay vắng anh buồn tênh
Đêm, Vắng anh buồn vời vợi
Ai! Có thấu tình này
Vòng tay xưa đê mê làm mưa gió
tấm thân em run lên lần ân ái
Đến nay; Ái ân đã chôn đắm trong niềm đau
Giờ người tình mê say nơi chốn phương nao
Đèn rực mầu trong đêm sân khấu sương mù
Hằng đêm anh đắm đuối với tiếng gọi mời nhục tình
Vội quên nơi đây vẫn có trái tim còn mong chờ
Sao người? Đành quên nơi đây có em cuồng si |
|
|