Ngày em qua dáng xưa yêu kiều
Trống vắng mây chiều, xao xuyến rất nhiều
Thầm hỏi tôi cớ sao mãi nhìn
Từ lâu rất lâu rồi, vẫn mãi nhìn
Như làn mây giữa chiều nay, chiếc áo lụa nào
Cho dáng em thật mềm, say bước chân êm êm
Rạng rỡ ngày mới, khuôn mặt luôn lấp lánh nụ cười
Em đã cho tôi giây phút tuyệt vời
Em bước đi ngã nghiêng cây xanh đón chào
Với chiếc áo lụa dài, mang hơi ấm dịu dàng
Em bước đi chiều đang rung lên sắc màu
Ơi cô gái lụa là, mang hơi ấm nồng nàn
Chiều đã ru em bằng tia nắng,
mát hương thơm từ làn môi
Đưa tôi qua những giấc mơ nào
Kìa em bước đi, loài hoa thơ ngây giữa trời
Tôi không nói thành lời,
Say mê giữa cuộc đời, vì em... |
|
|