Làng tôi ở quê, có con sông đò đưa
Có rặng trâm bầu, và giếng nước cây đa
Chiều hay tung tăng, bên giếng nước ngọt ngào
Như tình anh dạt dào, bên mối tình miền quê.
Rồi em ra đi, cách chia hai dòng sông
Để rặng trâm bầu tàn héo ủa thở than
Để anh bơ vơ bên giếng nước quê nghèo
Khô cạn như tình em, bỏ anh một mình buồn hiu.
Đời lắm bon chen, anh chưa hiểu sự đời
Anh nào có tội gì đâu, mà em nở bước theo chồng
Em giàu em phụ tình anh
Em giàu em phụ tình anh
Để từng đem thơ thửng một mình
Êm ấm bên nhung lụa em có nhớ...
Mối tình bên giếng nước? |
|
|