Ngày mình còn nhỏ, có ai biết yêu bao giờ, một lần tôi hỏi, thế yêu nhớ thương nhiều không, đêm nay gác nhỏ, một mình chôn kín tâm hồn, lạnh lùng nỗi nhớ.
Lần đâu tôi nghĩ, nhớ thương có ai đau buồn, một lần tan vỡ, thấy ai vấn vương gì đâu, đôi khi mắc cở, rồi buồn chạy nép sau hè, nhìn hai mắt rưng đầy..
Bao năm tôi đã yêu ai, tưởng như giấc mộng, mà ai có đâu ngờ, thương nhau thương đã nhiều năm, người đã xa rồi, còn gì đâu ước mong...
Giờ này tôi hiểu, có yêu mới biết vui buồn, lòng càng nhung nhớ, vắng xa nhớ thương đây vơi, khi yêu biết được tình yêu cay đắng trăm lần, thì ai chớ thay lòng... |