Mỗi khi tôi buồn vui vu vơ, bạn lại gần bên tôi
Kể tôi nghe nào những câu chuyện thường ngày trong đời
Vậy mà tôi vô tâm, rồi cứ quay lưng đi và nhiều khi tôi không muốn nghe
Biết bao nhiêu là yêu thương tôi, bạn chỉ lặng im thôi
Vẫn lắng nghe tôi kể câu chuyện tình buồn của mình
Rồi bạn cho tôi nghe, bài hát xưa trong đêm gục đầu trên đôi tay tôi khóc
Ngồi khóc trong phòng tối, chỉ có đôi bạn thôi
Khẽ đưa bàn tay lên đôi vai tôi vừa run
Bạn vẫn cứ lặng lẽ nhìn thấy tôi buồn thế
Từng giọt cứ rơi trên đôi tay tôi đang ướt nhòe
Giọt nước mắt bạn lau giúp tôi
My Friend!
Những khi đêm về trong lo âu, bạn lại gọi cho tôi
Nói với tôi hãy giữ yên bình từ trong tâm hồn
Cuộc đời không như mơ, tình cũng không như thơ
Thì thôi xem như cơn gió qua
Thế nhưng tôi lại hay quên đi, bạn mình buồn vui chi
Chẳng nghĩ suy để hiểu trong lòng bạn buồn những gì?
Là tại tôi vô tâm, nhiều lúc quay lưng đi, để bạn cô đơn tôi đâu biết
Chỉ có khi buồn lắm, là nhớ đến bạn thôi
Muốn nghe được đôi ba câu cho tôi bình yên
Gọi mãi nhưng nào thấy, bạn ở nơi nào đấy?
Từng giờ cứ trôi qua tôi trong lo âu mong chờ
Bạn buồn lòng vì tôi phải không?
My Friend!
Khi buồn vui bạn thường bên tôi, hai chúng ta cách xa nhưng gần
Khi bạn buồn lại thường giấu kín, lòng tôi đâu biết !?
Chỉ có khi buồn lắm, là nhớ đến bạn thôi
Muốn nghe được đôi ba câu cho tôi bình yên
Gọi mãi nhưng nào thấy, bạn ở nơi nào đấy?
Từng giờ cứ trôi qua tôi đang lo âu mong chờ
Bạn buồn lòng vì tôi phải không?
Bạn hỡi xin hãy nói, dù chỉ một lời thôi
Dẫu cho là tôi không mang cho bạn bình yên
Gọi mãi nhưng nào thấy, bạn ở nơi nào đấy?
Từng giờ cứ trôi qua tôi đang lo âu mong chờ
Bạn thật lòng cần tôi phải không?
My Friend! |
|
|