Qua miệt Tân Châu ánh tơ lụa vàng
Vàng trong mắt ai tiếng cười lả lơi buông dài
Chiều ơi chiều vẳng câu hò lơ
Mải mê đậm sâu xứ lụa Tân Châu
Thủy chung thoáng hương dâu chiêu hồn
Dáng người ươm tơ mỹ miều
Từ đáy sâu mắt lụa nhớ thương đắm chìm nợ duyên.
[ĐK:]
Ai tương tư xuôi ngược đò sang bến này
Đảo điên lòng tôi, người ơi niềm say mắt lụa
Về Tân Châu bến nước quê em trắc ẩn duyên tình
Xứ lụa miền Tây trải sâu lòng tôi
Từ khi bén thương thầm sắc son duyên phận
Hẹn nhau trên bến tương phùng.
Qua miệt Tân Châu vấn vương lụa đào
Người trao nhớ thương mắt tìm dáng xưa u hoài
Vàng ươm chiều sắc pha lụa tơ
Giữa mây ngàn bay nắng nhè nhẹ vương
Bến mê nắng lướt trên sông chiều
Thoáng người cùng thôn giũ lụa
Người có hay tiếng lòng vấn vương thắm đượm tình quê. |
|
|