Gió hiu hiu một mùa đông tới,
Bàn tay ấy vẫn cần đôi tay nâng niu
Nụ hôn ấy đợi chờ bờ môi, sưởi ấm trong đêm giá lạnh
Ngoài kia tuyết rơi, gió sương như ngăn lối anh về
Giá đôi vai như vẫn còn đây, để em thấy mình chẳng bơ vơ nơi này
Vì tình yêu mong manh, em chẳng thể giữ cho em đến suốt đời này
Rồi như xác xơ,cứ trông ngóng ai trở về
Màn đêm buông xuống, hắt hiu, đường phố nay sao vắng lặng
Còn trong em bao nhiêu, nhớ thương chưa bao giờ vơi
Rồi em bật khóc, khóc trong đêm thâu
Hạnh phúc mãi mãi chia xa
Một nỗi đau chưa nguôi, khóc thương thân tôi lẻ loi
Rồi từ khi anh đi, gió mưa luôn theo bước anh về |
|
|