Chiếc áo trắng tung tăng như mây trên đường
Áo trắng quá mây ơi!
Tràn xuống lòng ai
Chiếc áo trắng xoay xoay tim tên khờ khạo
Sẽ thức giấc bao đêm vì mây xuống phố.
Có những lúc con tim nghe muôn xao động
Chiếc áo trắng dịu dàng cùng tiếng mẹ ru
Với chiếc nón nghiêng che quê hương huyền thoại
Sẽ nhắc nhở trong ta dòng suối tuổi thơ.
Chợt có lúc nào lòng cứ rối bời
Vì ngàn mây trắng bay
Một hôm quên không ghé
Chờ áo trắng về.
Ngày mới bắt đầu
Rồi cùng ra phố đông
Làm rung bao trái tim
Như hôm nào chợt đi xa.
Vẫn nhớ hoài tà áo trắng
Khi đêm vè ngồi tương tư
Nhớ áo bay ngày nào. |
|
|