Rồi một chiều hoàng hôn
Nắng tàn khuất mờ sau đồi
Lá vàng buông giờ lững lờ
Còn đâu duyên thắm bao ngày thơ
Rồi người đi xa xôi
Cách biệt xa ngàn phương trời
Khóc thầm duyên sao lỡ làng
Chỉ còn vương vấn cung đàn xưa
Hoa ơi sao mau tàn
Cho ta say ngất hương lan
Dư âm bao cung đàn
Để lòng thao thức trong phòng loan
Chiều đi sao bơ vơ
Gối lệ thắm để mong chờ
Tháng ngày trôi sao hững hờ
Hẹn thầm duyên kiếp ta chờ nhau |