Một mối tình tiên ở xa vầng thủy tiên
Một lần tàn tạ chính nơi vườn thủy tiên
Một giấc mộng không còn hoa thủy tiên
Tình này thuộc về người mãn muôn đời.
Vườn hoa của chân ai phai mờ
Là cơn mơ đã dứt
Tình yêu cũng không ngờ thành ra dây trói
Rồi khóc cười đớn đau, ngày rất dài, rất lâu
Cầm một cành thủy tiên buốt lạnh.
Một mối tình tiên ở xa vầng thủy tiên
Một lần tàn tạ chính nơi vườn thủy tiên
Một giấc mộng không còn hoa thủy tiên
Tình này thuộc về người mãn muôn đời.
Tình yêu trút lên ta hoang tàn
Tình cho ta sấm sét
Cành hoa ấy như là bùa mê không dứt
Để khóc cười đớn đau, tình vẫn dài vẫn lâu
Kìa một cành thủy tiên buốt lạnh.
Chờ đến khi giông bão
Chờ đến khi giông bão
Chờ đến khi giông bão. |
|
|