Bất ngờ gặp hoa ban tím ngan ngát hương đài phố quen
bừng dậy một thời kỷ niệm tưởng đã lâu rồi ngủ quên
lá ban như đôi cánh bướm ôm lấy đài hoa dịu dàng
Đường hành quân về mường bản ai chờ đón dưới gốc ban.
Ơ... ơ... ơ... mở hội mừng công năm ấy lần đầu được ném tung còn
niềm vui vút cao bay lượn. Long lanh ngực áo hoa ban
Ơ... ơ... ơ... bước chân vòng xòe nối mãi bếp lửa hồng suốt đêm dài
Bông hoa nào em mới hái hương rừng còn thoáng bờ vai.
Điện Biên đã xa rồi nhớ mãi người xưa ấy còn ai
mà tình vẫn nguyên để lại trên màu hoa chẳng tàn phai. |
|
|