Người đến bên em khi nắng phai tàn
Người đã trao em duyên kiếp lỡ làng
Từ đó trong em mới biết u buồn...
Một giấc mơ hoang nay đã không còn
Một cõi hoang vu vây kín tâm hồn
Từ đó trong em đã biết cô đơn...
Ôi tình yêu là đêm bão tố
Cho cuộc đời trôi trên sóng gió
Cho lòng em riêng mang nỗi nhớ
Khi anh quá thờ ơ...!
Em giờ đây còn nghe bỡ ngỡ
Phương trời nào trong anh có nhớ
Bao lời yêu khi xưa đã hứa
Giờ chẳng còn chi nữa...!
Người đã cho em ngày tháng cô đơn
Và ngàn muôn nỗi buồn...!
Người đã cho em được biết u sầu
Biết sống trong niềm đau...!
Người đã cho em một chút hương yêu
Mà sầu thương rất nhiều...!
Người đã cho em được biết cô liêu
Biết sống trong tình yêu !... |
|
|