Khi đôi ta quen biết nhau ngày xưa,
mùa xuân còn giăng kín trời,
Đi rong chơi tay nắm tay mình yêu,
cỏ hoa còn ghen tiếng cười.
Anh tưởng đâu tình yêu thần tiên,
đẹp như mơ anh luôn đắm say.
Ngờ đâu người yêu giả dối,
ôi sao đau lòng.
Khi hai ta chia cách nhau là khi,
mùa xuân đột nhiên giã từ,
Con tim anh như giá băng vì yêu,
mùa đông về đây bất ngờ.
Em cầm tay người yêu nào đây,
chợt anh nghe tim ôi nhói đau.
Người yêu ơi sao em đổi thay làm anh xót xa
Người đã quay lưng quên đi kỷ niệm xưa,
Ngày đó rong chơi bên nhau ta vui đùa.
Yêu đương nồng ấm, sao người nỡ hững hờ.
Vùng tối quanh đây nhưng em đã rời xa,
Phảng phất quanh đây hương em yêu thơm nồng,
Nhưng nay đã hết, anh quay gót âm thầm. |
|
|