Lá rơi trong chiều một ngày chớm Thu
Đêm xuống nghe lòng sương khói mịt mù
Em có khi nào trạnh lòng tiếc nhớ
nỗi niềm ngày xa xôi đó
đã qua đi như tuổi thơ?
Lá rơi âm thầm một ngày cuối Đông
Năm tháng qua rồi em có trạnh lòng?
Đâu giấc Xuân nồng mùa xanh mái tóc
tiếng buồn về theo "Miên Khúc"
ngày đó trong em còn không?
Câu hát xưa một thời
còn vọng về mãi không thôi
trong ngày Thu lá rơi...
Câu hát quen từng lời
kể chuyện tình ngày chung đôi
rồi ngày không chung lối
Ôi gió mưa cuộc đời,
chuyện thường tình thế gian
mãi theo ta như không rời
Lời cuối cho người
dù chẳng còn yêu nhau mãi:
"Niềm xưa vẫn không nguôi!"
Lá rơi trong chiều, lại ngày chớm Thu
như mới hôm nào sương khói mịt mù
như mới hôm nào mình còn quyến luyến
tay tròn vòng tay thương mến
giờ đã xa rồi đành quên! |
|
|