Những lúc em buồn em ngôi ngắm sao trên trời
Có ánh sao nào rơi trong đêm tối
Nước mắt nhẹ nhàng rớt trên bờ mi
Gió cũng trôi đi bao nhiêu niềm đau
Có những mơ ước sau bao ngày vui
Rồi chợt giật mình nhận ra nỗi buồn
Những vết thương ấy thấm sâu vào tim
Rồi một ngày chợt nhận ra
[ÐK:]
Ðôi khi những vết thương sâu
Không thể giết chết em đâu
Không thể xóa hết trong em
Những điều em từng mơ ước
Ðôi khi những vết thương sâu
Cho em thức suốt đêm thâu
Cho em biết hết đêm sầu
Là ngày mà trời lại sáng
Sau bao vấp ngã trong đêm
Sau bao sợ hãi trong em
Như đang dần lớn lên thêm
Một giấc mơ một giấc mơ diệu kỳ... |
|
|