Chưa lần nào sang thăm, mà em không mang đóa hồng
Chưa lần nào anh sang mà em không bối rối
Không gian như hẹp lại, em chợt sợ mênh mông
Gió cuốn mây dồn về, em chợt sợ mong manh
Ðời em là cánh hoa là gió nhẹ
Ðời anh là ánh trăng là cánh rừng
Gió nhớ rừng gió sang
Trăng yêu đời trăng sáng
Thương anh nhiều em đến với anh
Rồi ngày mai dù cách xa hay rất gần
Chờ nhau ngày nắng lên hay bão nổi
Mỗi bước đường có anh
Em không sợ đêm vắng
Em không sợ mưa nắng
sống chết với tình yêu
Nếu ngày nào sang thăm, mà em không mang đóa hồng
Chắc vì chuyện riêng tư mà em chưa dám nói
Có lúc không ngần ngại, đâu phải chuyện riêng ai
Có lúc cũng ngần ngại, đâu phải chuyện riêng ai |
|
|