Chiếc xuồng nhỏ đưa anh về xóm nhỏ
Nghe rì rầm tiếng sóng vỗ gần xa
Dòng sông quê đẹp bóng trăng ngà
Nghe câu hát xa xa lòng anh chạnh nhớ
Vàm Cỏ Đông ơi hỡi dòng sông
nước xanh biêng biếc chẳng đổi thay dòng
Đuổi Pháp đi rồi nay đuổi Mỹ xâm lăng
Giặc đi đời giặc sông càng xanh trong
Giặc đi đời giặc sông càng xanh trong
Từ buổi quen nhau em thường kể cho anh
nghe chuyện màu xanh trên dòng sông.
Vàm Cỏ kỷ niệm quê hương hay tình em đó
Rồi năm tháng qua mau như con sóng nhỏ trong lòng.
Dòng nước trong xanh soi ánh trăng rằm
Mấy mươi năm sông cùng ta ra trận
là bấy nhiêu lần chở nặng chiến công.
Màu xanh quê hương lớn tiếng bom gầm
pháo dội nắng dãi mưa dầu có tình mẹ chắt chiu
Dòng sông tôi yêu chở nhiều nhung nhớ
Vàm Cỏ yêu thương như tình em gái nhỏ
vẫn ở bên anh không rõ tự bao giờ
Long An ơi chung thủy đợi chờ.
Quê hương em là bài thơ bất tận
trung dũng kiên cường đánh giặc toàn dân.
Qua Vàm Cỏ Đông bỗng nhớ về Tân Trụ
hỏi nơi nào không mang kỷ niệm quê hương.
Mất mát đau thương càng cao giọng hát
cay đắng mặn nồng vẫn thơm ngát tình em. |
|
|