Đường về chiều xưa mưa buồn đưa bước chân đêm.
Đường về chiều nay mưa còn rơi nữa không em ?
Mái tóc hong vàng hạ thưa, em bước đi vào mùa mưa cho mưa thương ướt bờ môi.
Ngập ngừng mùa thu đi vào đôi mắt long lanh.
Và trời vào mưa đem buồn lên ngón tay em.
Năm ngón thon mềm nhẹ đưa những giấc mơ ngà ngọc đi trong đêm tăm tối tìm nhau.
Mưa, mưa hoài không dứt ngỡ như muôn tinh cầu rụng.
Ai ôm ấp giùm cho tôi, ôm ấp giùm đôi môi khi tiếng mưa bâng khuâng gọi hồn khi tiếng mưa rơi rơi vào đời.
Xin ôm ấp giùm cho tôi.
Xin mặt trời đừng đi ngủ sớm khi áng mây mãi đi gọi mùa Thu về làm mưa mưa trong mắt em, mưa trên nỗi buồn không tên.
Mùa Thu mây bay phố đìu hiu. Ôi ! ngàn đời mình vẫn làm mây bay hoài về ngày tháng buồn tênh nên tâm hồn chợt nghe băng giá. Mùa Thu mưa bay trong lòng phố ôi biết đến bao giờ mưa thôi buồn mắt em.
Mưa đi vào mưa. |
|
|