Chẳng biết sao buồn đến trong ngày vui
Chỉ thấy trong lòng tình dâng khó vơi
Biết mai sẽ lìa xa rồi, theo chồng về bến tương lai
Thấy lòng sao vấn vương nhiều nỗi.
Còn đấng sinh thành nấy ai phụng dưỡng
Kìa nước trong nguồn và công thái sơn
Đến nay đã chẳng đáp đền
Quên phần dạy dỗ em thơ có làm sao vững dạ theo chồng
[ĐK:]
Thân em ví sẻ làm đôi, hiếu tình chỉ mong vẹn toàn trong ngày vui nhất
Thân gái như một đời hoa nở có một lần để rồi tàn đi, nào có hơn gì.
Thật lắm vui buồn đến trong ngày cưới
Tạo hóa (đã) an bài đành cam thế thôi
Những ai đã rồi trong đời có hiểu thì mới thương tôi
Nỗi niềm riêng nói chẳng lên lời. |
|
|