Từng chiếc lá vàng rơi trong chiều buồn hắt hiu
Mình em bước đi trên đường vắng cô liêu
Còn ai đón đứa còn ai mong chờ
Vòng tay khát khao giờ đã ơ thờ
Người quay mặt bước hững hờ để em xót xa
Kỷ niệm vẫn còn đây sao người vội đổi thay
Tình dâng đắng cay khi tình vỗ cánh bay
Đường xưa có nhau giờ chỉ một mình
Người gieo khổ đau làm lỡ duyên tình
Từng bước lặng lẽ em về đếm nỗi sầu
Nụ hoa đã phai màu, tình đã lỡ duyên đầu bước chân em về đâu
Tiếng yêu thương ngọt ngào còn thắm trên môi ngày nào
Giờ người đã quên sao
Lá thu thềm vắng rơi đầy phố khuya một bóng vai gầy
Hỡi em hãy lau khô dòng nước mắt
Cười lên nhé em ơi người xa cách chân trời bước chân em về đâu
Hãy chôn sâu kỷ niệm và hát cho vơi nỗi niềm
Để còn thấy vui thêm
Tháng năm như dòng nước trôi
Nỗi đau rồi sẽ phai phôi người ơi |
|
|