Một vùng biển vắng, thật vắng
nghe ru sóng vỗ dịu êm
như ru bước chân thời gian, êm đềm
Một vùng biển vắng, thật vắng
cho anh nhớ em cuồng điên
và nhớ ánh mắt môi người yêu, gần bên
Từ trong hoang vắng, cho tay nắm tay tìm nhau
về thuở hồng hoang, môi chôn kín trong niềm đau
vòng tay yêu dấu, như xin xóa bao thời gian
giữa biển sóng dâng triều lên, riêng chỉ có anh và em
Chiều đang buông nắng, dịu nắng
chỉ một cánh chim lẻ loi
đang xoảy cánh bay ngàn khơi, cô độc
Chiều đang buông nắng, dịu nắng
anh đếm bước một mình anh
nghe phiến đá như gọi tên, gọi em
Về đâu anh hỡi, anh ơi có nghe biển xưa
gọi tên em mãi, nghe như sóng ru hồn mơ
vòng tay yêu dấu như xin xóa tan bao thời gian
giữa biển sóng dâng triều lên riêng chỉ có anh và em
Biển xanh dâng sóng, dâng sóng
sóng vỗ cuốn cho tình ta
khi anh đã xa thật xa, xa rồi
Biển xanh dâng sóng, dâng sóng
riêng chỉ có em ngồi đây
nghe phiến đá như gọi tên, gọi anh... |
|
|