Khi bé thơ hồn nhiên bao chuyện mưa nắng
Đôi chúng ta tựa như con trai tinh nghịch
Em với tôi đạp xe đi về ngoại ô
Mang ước mơ thần tiên qua bao nẻo đường
Em lớn nhanh làm tôi thêm ngạc nhiên quá
Tay búp măng nhẹ êm luân trên xinh đàng
Hương tóc mây còn vương bao mùi hoa lá
Khi áo bay đẹp xinh môi em ửng hồng
Ngày nào em vẫn hay chơi đùa với tôi
Mà lòng em đâu biết tôi đang yêu thằm
Và rồi em đổi thay xinh đẹp thước tha
Nụ cười ôi duyên dáng khiến tôi chợt thấy mê hồn
Những tối ngồi thao thức chờ em đi về qua ngõ
Thoáng thấy một ai kia cùng sánh bước em bên đường
Buốt giá lòng tôi đó ngại chi sao chẳng dám nói
Cứ nói một câu nhé rằng anh đã yêu em rồi
Buốt giá lòng tôi đó ngại chi sao chẳng dám nói
Cứ nói một câu nhé rằng anh đã yêu em rồi
Buốt giá lòng tôi đó ngại chi sao chẳng dám nói
Cứ nói một câu nhé rằng anh đã yêu em rồi |
|
|