Ngày vui mau qua
như một thoáng phù du
Tình xưa phôi pha
chìm trong lớp sương mù
Dù cuộc sống bon chen,
dù đời lắm ưu phiền
Mà lòng vẫn thương em
như ngày đầu tiên
Lòng ta không tin
ân tình ấy nhạt phai
Dù tình chia ly
người xa vắng chân trời
Mà hình dáng kiêu sa
còn phảng phất trong mơ
Dù tình đã tan đi
như một thoáng phù du
Thương em, lòng vẫn si mê
Cho tâm hồn mãi ê chề
Chiều về mình ta bơ vơ
Rưng rưng thương tình đã lỡ
Nâng ly rượu đắng men cay
Không say đời vắng em rồi
Ngập ngừng nhạc dâng chơi vơi
Như khơi tro tàn tiếc nuối
Người yêu thương hỡi,
ân tình là một thoáng phù du
Là mây tan đi
chìm trong lớp sương mù
Dù ngày tháng trôi qua
dòng đời cuốn bao la
Mà trọn kiếp không nguôi
thương nhớ người xưa |
|
|