Lạnh lùng ngồi bên song ,
Giọt đắng rơi âm thầm
Lặng nhìn vầng trăng úa …
Lá khô rơi ngoài song.
Đợi chờ người phương xa ,
Héo khô tấm thân ngà
Nhớ anh khi chiều tà …
Ước mơ duyên mặn mà.
Kể từ ngày chàng đi chinh chiến …
Là từng ngày khô héo trái tim côi.
Chàng biền biệt lòng ta đau vời vợi.
Đợi chờ chàng , biết bao giờ nguôi ngoai… !
Chồng biền biệt xa xăm,
Vợ đắng cay âm thầm.
Lặng người nhìn con khóc …
Ngóng cha phương trời đông.
Nặng tình cùng chinh nhân ,
Tuyết sương giá băng lòng
Nhớ anh trong âm thầm…
Bóng anh xa rồi gần.
Đường mịt mùng làng quê u tối …
Trời lạnh lùng băng giá trái tim côi.
Sầu ngập lòng càng cao dâng vời vợi.
Đợi chờ chàng biết bao giờ … nguôi ngoai…! |
|
|