Hò ơi...gió đưa gió đẩy , gió thổi con đi
Bỏ quê xa xứ, mộng đời giàu sang
Ngỡ đâu con sống cảnh huy hoàng
Ngờ đâu cám dỗ...
Hò ơi... ngờ đâu cám dỗ, lỡ làng rồi đời con.
Xa quê nhà con rời bỏ mẹ cha
Lên chốn thành đô chạy theo gấm lụa ngọc ngà
Cuộc sống sang giàu điểm tô đời con gái
Con đang đắm chìm trong giấc mộng lầu cao.
Nơi đô thành con sống đời thiêu thân
Đem bán đời hoa đổi lấy cuộc sống kim tiền
Bỏ quê bỏ nhà, bỏ lời mẹ cha dạy
" Thân gái phải giữ tròn dung hạnh công ngôn"
À ơi...à ơi...thân gái lạc loài sống nơi đô thành đời hoa tan nát
Cũng bởi chữ kim tiền giết chết đời con
Rồi từng đêm, bên ánh đèn màu
Con hiểu ra rằng tình quê cao cả
Có cha mẹ già hết lòng thương con
À ơi...gió thổi làm chi, vót đẩy đời con vào chốn phấn hương
Thương... nhớ về mẹ cha
Con muốn về thăm làng quê con đã lớn khôn
Bao năm dài con trở về quê hương
Bên mái nhà xưa nay sao hoang vắng tiêu điều
Vắng bóng mẹ cha không còn nơi đây nữa
Khói hương mịt mờ cha mẹ mất rồi còn đâu. |
|
|