Có những lúc bối rối, muốn trốn cả thế giới
Thu mình trong không gian nhỏ bé sao ngột ngạt
Nhìn vào trong hư vô, tự hỏi sao ngây ngô
Niềm tin cũng đang vụn vỡ
Nước mắt cứ rớt xuống, ướt hết những ước muốn
Sẽ phải tin ai đây ? Chẳng có ai giờ này
Gục đầu trong đôi tay, vùi mình trong men say
Mình ta với ta ở đây
Chơi vơi rồi ngây ngô,
Đến khi nhìn quanh bơ vơ tại vì quá ngu khờ
Chênh vênh rồi bân khuâng
Chẳng có điều gì vỡ nữa
Ngân nga lời mê say
Những ai lừa tôi xưa nay rồi sẽ có 1 ngày
Ngây thơ chỉ còn trong mơ
Trách sao trái tim tôi mãi luôn hững hờ |
|
|