Một ngày trôi qua buồn biết mấy
Anh đã không về nơi đây
Trái tim em như áng mây buồn.
Rồi thì bất chợt một ánh mắt
Ấm áp lại quanh đây
Cho con tim em thật vui hơn
Tình yêu có khi là thế, xa nhau lại quay về
Để ghép những mãnh gương vỡ
Của ký ức một ngày mong chờ
Để thấy ai rồi cũng khác
Qua nhịp thời gian
Khoảng trống làm lòng ta hiểu.
Mình không thể sống thiếu nhau.
Nước mắt không hề vô nghĩa
Khi tim mình rung động
Khoảng cách vô tình nuôi lớn
Niềm tin của bao ngày hy vọng
Mặc kệ vết thương nào còn đó
Mặc kệ hết thế gian
Vì ta sẽ chỉ cần nhau thôi.
|
|
|