Một người còn đau với những kỷ niệm
Một người vừa quay bước đi bên thềm
Rồi tình cờ gặp nhau, khúc nhạc vui xóa đi u sầu
Một người chìm sâu mãi trong đọa đày
Một người tìm quên xác thân hao gầy
Mà chẳng hề nhận ra trong cơn say nắm lấy đôi tay
Những thương nhớ...vì đâu tan vỡ
Cố níu lấy cơn mơ chỉ nghe tim vui bất ngờ
Dẫu đau đớn...lại mong được gần người hơn
Nhưng sau bao nhiêu những thiết tha
Trông mãi trông để đến lúc cách xa...
Vì ta thuộc về hai phương thế giới
Đêm cùng ngày phân chia sớm tối
Có một người lặng yên một đời
Chỉ mong thấy... thấy ai cười
Nguyện yêu thật lòng yêu không tiếc nuối,
Yêu bằng niềm đau ta chới với
Chẳng cần người bận tâm làm gì,
Buồn vui đó... sẽ tan biến đi... |
|
|