Những môi hôn bây giờ đã phai
Còn đâu vòng tay ấm khi anh bên em dưới cơn mưa
Tựa kề vai anh em như dâng chìm vào trong hạnh phúc bất tận
Nào ngờ đâu cho đến hôm nay mình đành cách xa.
[ĐK:]
Nhiều lần em đã cố níu lấy những yêu thương đang vụt bay nhưng không thể
Vì anh đã mãi mãi thuộc về ai không là em
Giờ một mình em biết chẳng có ai bên em dù đêm mùa đông buốt giá
Cố để không nhớ cố để phải quên quên được anh. |
|
|