Dẫu có níu kéo thì người cũng không về nữaQua cơn yêu đương còn mình tôi ôm xót xaĐêm nay tôi đứng trong căn phòng im tiếng cười, mưa hắt hiu rơi đầy muôn lốiDẫu biết có lúc đời mình sẽ không còn nhauVẫn muốn níu kéo cuộc tình đang tan vỡ mauNếm hết trái đắng yêu thương mình tôi với tôiKhi bước đi chiếc bóng bên đờiVì tôi biết, tôi biết rằng người sẽ tiếcHư đắm ngày mình bên nhauNhưng thoáng dối gian rồi sẽ phai tàn mauTôi biết, cơn gió chỉ qua vô tìnhKhi đã hiểu ra được chính mình,xin vui những gì đang cóVà tôi biết, có những điều thật khó nói, có những tình đời khó đoán, xin trả cho nhau về với con đường xưaNơi ấy, mong sẽ mãi vui trong đời,xin hãy cố quên đi hỡi ngườiHạnh phúc với tôi thật nửa vời… |
|
|