Không gian dường như lặng yên
Trôi theo từng câu nói.
Em đang nhận ra rằng anh,
Đã cố gắng không bật khóc,
Vì lời nói ra em đã chẳng thể ở bên anh.
Dù cho lòng anh mãi vẫn nghĩ,
Em trao niềm tin nơi anh.
Nhưng thời gian đã qua hững hờ,
Làm vụt tan đi bao giấc mơ,
Anh cũng chẳng thể nói,
Điều gì để làm em vui.
Anh chẳng thể biết,
Oh my baby... wo.. wo...
(Em mong từ anh một câu,
Một câu nào níu giữ.
Nhưng anh đã không bận tâm,
Chỉ cố trách em đã sai.
Thật lòng nói ra,
Em cũng đã chẳng thể ở lại bên anh.
Và anh cũng chẳng thể nói,
Điều gì để làm em vui... |
|
|